Cố Nguyên Thanh thản nhiên nói: "Các hạ không nghi ngờ là ta cố ý đánh hắn ra nông nỗi này, rồi mượn cớ đưa về để rửa sạch hiềm nghi sao?"
Nhạc Thiên Phong vẻ mặt lúng túng, ôm quyền nói: "Ngàn sai vạn sai, đều là lỗi của Nhạc mỗ, đạo hữu nếu có oán khí, muốn đánh muốn phạt, Nhạc mỗ tuyệt không hai lời."
Cố Nguyên Thanh liếc nhìn Nhạc Thiên Phong một cái, nói: "Bảo vật này cũng xem như có giá trị không nhỏ, đã là người của Đãng Ma Ty các ngươi, vậy phiền các hạ thanh toán chi phí của vật này cho Cố mỗ."
"Đó là lẽ đương nhiên!" Nhạc Thiên Phong nói.