"Phải vậy chứ, dân thường vốn không nên do chúng ta quản." Lúc nguy cấp không quên mang theo hơn trăm thôn dân chạy nạn, Hạ Thuần Hoa đã xem như tận tâm tận lực, việc an trí thôn dân trở về quê hương sau này đương nhiên do Ngũ Liễu huyện tiếp quản, chẳng liên quan một đồng nào đến chức tổng quản Hạ Châu của ông.
"Bởi vậy, bữa tiệc của Ngũ Liễu huyện lệnh đây cũng là yến tiệc tạ ơn. Có một vị Hà hương thân mời chúng ta đến đại trạch của y nghỉ lại một đêm, phụ thân mẫu thân đã xuống tẩy trần thay y phục rồi, chúng ta cũng đừng đến muộn."
Hóa ra lúc hắn ngủ say sưa, Hạ Thuần Hoa không chỉ dẫn đội ngũ đi qua Thiên Đằng trấn, đến Ngũ Liễu huyện, mà còn giao hảo tốt với huyện lệnh cùng những người khác.